Khái Niệm Sám Hối

 0
Khái Niệm Sám Hối

Sám hối là khái niệm mà mọi người tu hành đều biết, đều thực hành ít nhất một vài lần trong đời với hy vọng thành tâm sám hối tội nghiệp sẽ tiêu trừ. Thành tâm sám hối là điều đáng hoan nghênh nhưng như thế nào được gọi là thành tâm thì phải coi lại.

֎Sám hối, ý nghĩa hai từ này không xa lạ gì với người tu hành, ai cũng biết sám hối là ăn năn chừa bỏ thói cũ và không lặp lại lỗi này trong vị lai. ֎Đúng là như vy không lặp lại li này trong v lai thì được ri, nhưng lỗi đã làm thì sao đây?

Không lẽ bắt con gà ông A ăn thịt rồi đứng trước bàn thờ Phật bảo rằng tôi nay thành tâm sám hối, hết lỗi này chăng? ... Con gà của ông A đâu phải con gà của Phật, Phật có thể tha thứ nhưng liệu ông A có tha thứ hay không? ... Những điều như vậy không đơn giản, chưa nói chúng sanh trong nhiều đời kiếp tạo vô số lỗi ác nay làm sao hóa giải...! ... Chuyện con gà ông A là chuyện trước mắt có thể đến năn nỉ xin bồi thường mong ông A tha thứ, nhưng những chuyện từ lũy kiếp biết kiếm ai mà bồi thường...! ... Tu hành ai cũng biết gieo nhân nào gặt quả ấy, vô lượng kiếp gieo biết bao nhân lành dữ nay không khéo phương tiện sẽ thành quả, sám sao đây?

Có người lại lun biệnlàm ác mà không nghĩ đến thì li ác coi như không có...! ... Ba cõi đâu có chp nhn thlun biện kki này.

Anh bt con gà ông A ăn tht, xong anh có quyền không nghĩ đến hoc quên đi, nhưng ông A và pháp lut có quên anh không? ... Ông A và pháp lut không quên thì bn thân anh sẽ có vn đvới ông A và pháp lut, chuyện bo là quên hoc không nghĩ đến ca anh vô dng...! ... Đây chuyện thế gian còn chuyện qubáo sâu xa thì ba cõi rất công bng. Anh có th trcon gà nhưng chuyện anh ăn thịt con gà can tội sát sanh hi mng thì tr bằng i gì?

Sám hối không đơn giản chỉ là lý luận suông, hoặc quỳ lạy mà được...! ... Người tu hành thường đề cập đến nhiều loại sám hối, nào sám hối hữu tướng, sám hối vô tướng, thậm chí sám hối thiệt tướng. Những thứ này trong kinh luận có nói, nhưng để ứng dụng nó trong đời sống thì không như những gì người đời kiến giải.

Trước khi tìm hiểu cặn k pháp sám hối, th xem vì sao người tu hành lại phi sám hi?

֎Pht dy pháp sám hối vì chúng sanh ba nghiệp đã từng phm li ác hiện đời hoc nhng đi trước, trong vô minh thân khu ý không thanh tnh nên thường phm li lm. Trong kinh Địa Tạng ngài Địa Tạng nói rằng: Chúng sanh trong ba cõi nhưng mắt nhíu mày đu tạo nghiệp. Kinh Tiểu Bộ Pht cũng dạy: Cng sanh ch của nghiệp, nghiệp là thai tạng của chúng sanh, có nghĩa chúng sanh tạo tác sinh nghiệp và nghip quay lại làm thành cng sanh. Cái vòng lẩn qun này nếu không có cách dứt trừ thì luân hi s bất tn.

֎Như vậy sám hi là cách thức nào đó đnghiệp cũ không thành qu, hin tại thân khu ý không tạo c, nghip cũ tiêu trừ, nghiệp mới không tạo, v lai vô sanh. Vì thế pháp sám hối tức đem ba nghiệp sám hối đến khi ba thời thanh tịnh được gọi là “giải thoát”, vì thế muốn pháp sám hối hiệu quả phải biết “nguyên lý nghiệp quả” và “cách thức sám hối”.

֎Cách thức sám hối như thế nào là điều cần sáng tỏ, giống như một người muốn đi xa, điều đầu tiên phải là người đó không bị trói buộc và tự tại trong các phương tiện. Phật dạy pháp sám hối để giúp người tu hành nhân pháp này thoát khỏi mọi hệ lụy ràng buộc ba cõi.

Kinh Tiểu BPht cũng dạy: Những ai có niệm, ờng, thm ý, đây là cnh sở dun cho thức an trú, thức an trú thức tăng trưởng, thức tăng trưởng thức chọn lựa.  

֎ng! Nếu không biết sám hối “thức sẽ chọn cho mình con đường phù hợpthức nghiệp, đy luân hi vay trả.

1. Giữ giới đkhông tạo tác nghiệp mới.

Hối trong sám hối là không tạo tác nghiệp mới, muốn giải thoát khỏi khổ đau phiền não điều đầu tiên không tạo tác nghiệp mới là đúng. Nhưng căn cứ vào đâu và làm những gì để thân khẩu ý không phạm lỗi tạo nghiệp thì chúng sanh không làm sao biết được.

Phật là đấng thấu suốt nhân quả nên biết rõ tác hành nào là “nhân hữu lậu” tác hành nào là “nhân vô lậu”, có tạo nhân vô lậu mới gặt hái quả vô lậu. Vì thế vừa thành Đẳng Chánh Giác Phật kiết giới Bồ Tát gọi là Ba La Đề Mộc Xoa, còn có tên Tâm Địa Pháp Môn, đây là pháp môn mà tất cả chư Phật và Phật tử phải học.

Đoạn kinh sau i rõ: Rồi từ cung thiên vương ấy, Như Lai trở xuống, ngồi dưới cây bồ đề của châu Diêm phù, vì hết thảy chúng sinh phàm phu mê ám trên đất này, nói lại giới pháp duy nhất mà đức bản thân Lô Xá Na của Như Lai đã nói trong phẩm Pháp môn tâm địa của ngài, giới pháp mà từ khi mới phát tâm ngài đã thường tụng. Giới pháp ấy như ngọc kim cang sáng chói, và là bản nguyên của chư Phật, của Bồ Tát, là hạt giống Phật tánh. Hết thảy chúng sinh đều có Phật tánh, nên toàn bộ thân tâm của chúng sinh, thân ấy tâm ấy đều nhập vào trong giới pháp Phật tánh, và đương nhiên có cái nhân như vậy thì đương nhiên thực hiện pháp thân thường trú.

Về mười Ba la đề mộc xoa mà Như Lai sẽ nói lại như sau đây, khi xuất hiện ở thế giới này, thì đó chính là giới pháp của Phật pháp, là giới pháp mà hết thảy chúng sinh trong quá khứ vị lai và hiện tại nên kính phụng thọ trì.

Như Lai sắp sửa vì cả đại chúng ở đây mà trùng tuyên phần Giới pháp vô tận - giới pháp của hết thảy chúng sinh, bản nguyên là tự tánh thanh tịnh.”[[1]]

Vì thế chỉ có y như giới để giữ gìn thân khẩu ý mới không tạo nghiệp nhân, tác hành những gì không trái giới, không trái giới nên thân khẩu ý không lỗi lầm gọi là nhân vô lậu. Đây là vô lậu giới con đường đưa đến đạo quả vô lậu.

Tóm lại “hối” là y như giới để sám hối, đây là mực thước người tu hành căn cứ để biết đúng sai mà ngăn chừa.

2. Tu thiền đnh để sám li xưa.

Về nguyên tắc làm lỗi với ai thì gặp người đó xin lỗi, phạm tội ở đâu thì phải được nơi đó tha tội. Chúng sanh từ vô lượng kiếp trôi lăn trong ba cõi thân khẩu ý phạm nhiều lỗi ác, vì thế muốn sám hối phải từ ba cõi mà sám. Khi ba cõi xả bỏ hết lỗi lầm mới gọi sạch nghiệp, từ đây ba thừa có ba cách sám hối khác nhau. Sở dĩ có ba cách sám hối vì ba thừa giác ngộ ý nghĩa lỗi lầm ba cõi khác nhau.

2.a. Nhị thừa: Giác ngộ ba cõi thật có, nên sám hối đối với thừa này là tuần tự xả bỏ ba cõi đó là: Sám hối trước tiên với cõi dục, khi nào thân tâm hết dục, cõi dục không còn trói buộc mới bước vào cõi sắc; ở cõi sắc, sám hối khi nào lỗi cõi sắc không còn thoát khỏi cõi sắc vào vô sắc; vô sắc hết lỗi, thân tâm tự tại gọi dùng huệ thanh tịnh vào cảnh giới giải thoát, giống như người phạm lỗi từ ba xứ sở khác nhau phải tuần tự đến từng nơi xin tha bằng cách thành tâm chừa bỏ những ngu mê ở nơi đó.

֎Sau khi ba xứ sở kia hoàn toàn không còn cột trói vì lỗi cũ, mới tự tại ra đi. Pháp sám hối này gọi là “sám hối hữu tướng”, tức y như hữu vi pháp xả bỏ, cho nên Niết Bàn nhị thừa gọi là hữu dư y Niết Bàn.

2.b. B Tát: Do giác ng tam giới duy tâm nên ng tâm thanh tnh đ m. Muốn thực hiện sám pháp này phi giác ng chơn thiệt, tc giác được bn ngun ca tâm, y bn ngun xb vng ng ba cõi. Hết vọng tưng, ng bn tâm thanh tịnh t tại lại qua ba cõi vì đã hết li lầm.

Pháp sám này giống người say ăn trm gà, trong cơn say đến nhà người khác bt trộm gà v ăn tht, khi tnh dy hối hn việc làm xưa ray rt trong tâm, đến gặp ch gà xin tạ lỗi...! ... Ch gà là người có trí bo rằng con gà anh tưng bt trộm thực tế con gà đã chết vì bnh dịch, tôi quăng bnơi hrác sau nhà đnh ng ra đi cn. Hôm qua say quá anh tưởng con gà còn sng đem v ăn tht, anh không li gì ch vuống thuc cho khi nhiễm dịch. Người kia nghe xong tâm trí vui mng v nhà ch còn uống thuc phòng bệnh và chí thú làm ăn mi thvô s.

֎Pháp sám này gọi sám hối vô tưng, tc y như vô vi mà sám cho dứt vng tưng ngu mê, hết ngu mê như người say được tỉnh, thy được bn ngun nhưng chưa sạch muội gọi hữu dư y Niết Bàn vì còn thừa sót hai phn sở trí ngu.

Hạng Bồ Tát này tự tu và làm công hạnh giáo hóa chúng sanh. Giống như người mồi đèn trong động tối, một cây đèn không đủ sức sáng chỉ thấy các vt trong đng nơi mình đng, đi khp hang đng đmi đến bao giờ tất c cây đèn đu ng mi thứ trong hang đng được chiếu không còn chút bóng tối gọi là thành tu trí tu (vô tn đăng). Cnh giới này mi được gọi vô dư Niết Bàn vì không thừa sót lm.

2.c. Nhất thừa: Từ thánh ngôn lượng mà giác ngộ thiệt tướng vạn pháp, hàng Bồ Tát này dùng thiệt tướng để sám. Pháp sám này giống như người ngủ mê giật mình tỉnh giấc mọi thứ chỉ là chiêm bao.

֎Nhìn cảnh vật chung quanh mới biết cảnh tượng đã gặp vừa qua trong giấc ngủ không thật, biết như vậy tâm trí an vui, pháp sám này gọi là “sám hối thiệt tướng”.

Đi B t lại qua ba cõi giáo a chúng sanh không thkhông có li lầm cho dù li lầm không lớn nhưng phi sám hối, y nơi thiệt tưng đ sám gọi sám pháp thiệt tưng.  Trong kinh Đi Bảo Tích có chuyện k: Ni n Thù Sư lợi giáo a một ngàn tỳ kheo, sau khi thuyết pháp xong có hai tm tỳ kheo không giác ngộ từ nơi ý chngài Văn Thù Sư Lợi nói ra, bun phin b đi Phật ch cho n Thù Sư Lợi biết, Văn Thù Sư Lợi hóa hiện trước mặt hai trăm v đó thuyết li, sau khi nghe xong rất hoan h. ...  Đi B t sám pháp là như vậy.

3.Y trí tuệ sám hối thiệt tưng:

Có thnói pháp sám hối phương tin ti ưu đ thành tu đo pháp, sám hi trong Pht pháp tức y như học pháp vô lu giới-định-huệ lu đ sám. Đầy đ gii định sẽ cho ra tu qu vô lậu.

Trong phm vi tài liu này không đ cập tuệ sám, vì ch cần y nơi giới đnh mà sám đối với người tu hành đã đủ, không cần thiết tìm hiểu tu sám, sám pháp ca các Đi B Tát tu sámhay “sám tht tưng đã giới thiệu ở phn trưc.

4.Phạm vi ứng dụng của pháp sám hối:

Như vậy người chỉ có năm giới hoặc ít hơn và chưa biết ba học giới vô lậu có thực hiện sám pháp được không?

֎Pht dy, pháp sám hối cho hết thy hữu tình không dành riêng cho loi nào hng nào, vì thế mọi Pht tử hay người ngoài đo đu có th ng dụng pháp sám y.

Nơi sám pháp điều cốt lõi là sự thành tâm, trong đời sự thành tâm luôn đưa đến kết quả tốt đẹp. Sám lỗi trước hối lỗi sau là phương châm của người hướng thiện và thật sự cầu thị.

Đời người không thể không lỗi lầm, dù lỗi lầm có lớn đến bao nhiêu mà biết ăn năn chừa bỏ thì nhất định sẽ được tha thứ. Mỗi dân tộc, mỗi tôn giáo, mỗi thể chế chính trị đều cùng là nhân loại và mục đích chung của con người là đem đến hạnh phúc cho mình và cho người.

Trong dân gian có câu nói: “Đánh người chạy đi không ai đánh người chạy lại,” một câu nói đáng trân trọng và thể hiện đầy đủ tính nhân bản. Câu nói trên ám chỉ những ai biết lỗi lầm mà sám hối sẽ được tha thứ.

Chính vì thế pháp sám hối cứu nh trong đi sống nếu muốn an vui. Pht là đng thp lc, những gì được tun xưng từ đấng này đu có g tr vĩnh hằng và bình đng, vì thế sám pháp vn mãi tn ti như mt chân lý bt diệt.

Trong Phật pháp tính linh hoạt của sám pháp rất rộng, trong thánh pháp độ sâu của sám pháp là vô tận. Cho nên ngoài việc y học pháp vô lậu để sám, người xưa còn sáng tác ra nhiều văn sám có giá trị lưu truyền đến ngày nay như: Từ Bi Thuỷ Sám, Lương Hoàng Sám. Đây là những tác phẩm Phật giáo có giá trị thực tế rất lớn để mọi người có thể ứng dụng, phương thuốc an tâm chữa mọi căn bệnh lỗi lầm.

Xin giới thiệu một đoạn văn sám tiêu biểu trích trong Lương Hoàng Sám: “Ngày nay Đại chúng đồng nghiệp trong Đạo tràng đã cùng nhau nguyện vì chư Thiên, chư Tiên Long thần bát bộ mà lễ Phật rồi.

Nay đây nguyện vì nhơn đạo, hết thảy nhơn vương, lễ Phật mà báo ơn nhơn loại.

Lại nguyện cha mẹ, Sư trưởng và hết thảy nhơn dân mà lễ Phật. Vì sao vậy?

Vì nếu không có quốc chủ thì hết thảy chúng sanh không biết nương nhờ vào đâu. Nhờ có quốc chủ nên tất cả mọi người đều an cư lạc nghiệp; đi lại trên đất quốc chủ, sống trên đất quốc chủ, và được nhiều lợi ích khác không thể kể xiết; cho nên Đại chúng phải có lòng biết ơn và báo ơn.

Kinh dạy rằng:

Nếu người nào, ngày đêm sáu thời hay chịu khổ, vì muốn lợi ích nên nguyện báo ơn, thì phải phát tâm nghĩ như thế ấy để tu tập hạnh từ bi.

Do nguyện lực ấy, nên nghĩ báo ơn che chở của quốc chủ, nghĩ báo ơn cung cấp của thí chủ, nghĩ báo ơn sinh thành của cha mẹ; nghĩ báo ơn dạy bảo của Sư trưởng, nghĩ báo ơn tế độ của chư Phật.

Nếu người nào hay chí tâm thường niệm tưởng như vậy, người ấy nhập đạo rất mau.

Ngày nay Đại chúng đồng nghiệp trong Đạo tràng nhận thấy ơn lành của chư Phật, Đại thánh khai hóa dụ dỗ chúng ta, ân cần như thế, khiến chúng ta phải biết báo ơn.

Ngày nay chúng ta sanh vào đời mạt pháp, mong nhờ ơn quốc chủ mà hưng hiển được Phật pháp; nhờ quốc chủ cúng dường đầy đủ, không tiếc của báu, làm cho khắp cả nhơn dân đều noi gương quốc chủ và sanh tâm quy kính Phật Pháp Tăng.

Lại nữa người xuất gia được an tâm hành đạo, đi đứng nằm ngồi được tự do, không bị trở ngại; quốc chủ không cho người xuất gia tham dự việc đời; chỉ lo khuyên người làm lành, nguyện cho chúng sanh mau thoát khỏi sanh tử khổ đau; chỉ lo xiển dương vô lượng Pháp môn, chỉ bày đường chơn nẻo chánh cho trời và người. Nhờ ơn quốc chủ nhiều như vậy thì chúng ta đâu được không hết lòng lễ Phật để báo ơn quốc chủ, phải cùng nhau chí thành đảnh lễ nguyện vì quốc chủ mà quy y thế gian Đại từ bi phụ.”[[2]]


[[1]]  Trích kinh B Tát Giới –HT. Thích Trí Quang dch.

[[2]] Trích Lương Hoàng mThích Viên Giác dch.

Bạn cảm nhận bài viết thế nào?

Thích Thích 3
Không thích Không thích 0
Yêu Yêu 1
Buồn cười Buồn cười 1
Tức giận Tức giận 0
Thất vọng Thất vọng 0
Ấn tượng Ấn tượng 0
Văn Hoá Phật Giáo Đạo tràng Văn hoá Phật giáo "Hương Sắc Bồ Đề" là nhóm phật tử, nghệ sĩ, nhân sĩ, trí thức yêu mến Văn hóa Phật giáo, cùng tham gia học tập Phật đạo và lan tỏa Văn hóa Phật giáo vào đời sống thông qua các loại hình nghệ thuật: văn học, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, kiến trúc, biểu diễn, điện ảnh, với tinh thần Sáng Đạo Trong Đời - Mang yêu thương và ước mơ đến những nơi xa nhất; Nội dung: TUỆ QUANG - Biên tập: LÝ HUYỀN KHÔNG