Kinh Không Tự Giữ Ý

Đức Phật lại bảo các Tỳ-Kheo rằng: Những nhân duyên của tự thủ. Như nhãn căn tự thủ. Nó không để nhãn quan rơi vào những sắc, thức, ý dục xấu thì nó không làm chúng ta phóng túng hoang đàng, nếu những ý niệm của chúng ta không phóng túng hoang đàng, chúng ta được an lạc.

 0
Kinh Không Tự Giữ Ý

Phật Thuyết Bất Tự Thủ Ý Kinh

Hán dịch: Ngô Chi Khiêm

Bản Việt dịch (1) của Trần Văn Nghĩa

Bản Việt dịch (2) của Thích Nữ Tịnh Quang

***

Kinh Bất Tự Thủ Ý

Việt dịch: Trần Văn Nghĩa 

Tôi nghe như vậy, có một thời , Đức Phật ở tại nước Xá Vệ (2), trong tịnh xá Kì-Thọ Cấp-Cô-Độc viên.(3)

Đức Phật gọi các Tỳ -kheo, các Tỳ-Kheo thưa rằng : Dạ thầy.

Đức Phật bảo rằng: Hãy nghe đây tự thủ và bất tự thủ.

Các tỳ-kheo chắp tay nghe Đức Phật nói.

Đức Phật bảo các tỳ-kheo: Những nhân duyên gì làm bất tự thủ, như nhãn căn (4) không bế thủ, để nhãn quan rơi vào những sắc (5), thức , ý (6) dục xấu thì nó làm chúng ta phóng túng hoang đàng, những ý xấu của chúng ta sẽ làm chúng ta khổ não, khi chúng ta khổ não thì chúng ta không có thể có tâm hồn và ý niệm thanh tịnh, khi tâm hồn và ý niệm không thanh tịnh thì chúng ta không thể nào có chí thành được. Nên dù có chân đế ở đó, nhưng ta không biết được, nên ta không thấy được những chân đế như nó đã có.

Vì đã không biết được, đã không thấy được những chân đế như nó đã có, nên lòng ta không thể xả kết (7) và độ nghi(8) , vì không thể xả kết và độ nghi, chúng ta rơi vào những nhân duyên xấu khác, những hiểu biết khác. Đã hiểu biết khác đi nên sinh khổ não và bất an ẩn(9).

Cũng như thế xảy đến cho cái tai, cái mũi, cái miệng, cái thân, cái ý của chúng ta. Đó được gọi là bất tự thủ.

Đức Phật lại bảo các Tỳ-Kheo rằng: Những nhân duyên của tự thủ. Như nhãn căn tự thủ. Nó không để nhãn quan rơi vào những sắc, thức, ý dục xấu thì nó không làm chúng ta phóng túng hoang đàng, nếu những ý niệm của chúng ta không phóng túng hoang đàng, chúng ta được an lạc.

Vì chúng ta được an lạc nên chúng ta có tâm hồn và ý niệm thanh tịnh. Khi chúng ta có tâm hồn và ý niệm thanh tịnh thì chúng ta biết có đế như (10), biết được đế -như như đã thấy. Đã biết được đế như, đã thấy được đế như, chúng ta sẽ xả kiết và độ nghi, chúng ta sẽ không tin vào những điều bất chí thành, chúng ta sẽ được tuệ trí, chúng ta sẽ được an ẩn.

Lục căn cũng như vậy. Đó gọi là tự thủ. Ta muốn nói tự thủ và bất tự thủ là như vậy.

Đức Phật nói như thế. Tất cả đều hoan hỉ thọ trì.

Kinh Không Tự Giữ Ý

Việt dịch: Thích Nữ Tịnh Quang

Nghe như vầy, một thời đức Phật ở tại nước Xá Vệ, vườn Kỳ Thọ Cấp Cô Độc. Bấy giờ ngài bảo các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo nên im lặng. Phật bảo, lắng nghe ta nói về việc tự giữ (ý)và không tự giữ (ý).

Các Tỳ Kheo chắp tay lắng nghe lời Phật. Phật bảo các Tỳ Kheo, lý do gì gọi là không tự giữ? nếu con mắt không khép lại, hoặc con mắt rơi vào sắc thức, tâm liền rong duỗi; tâm đã rong duỗi bèn không được định ý; đã không được định ý thì không biết được như thực; lý thực hữu (của vạn pháp) đã không hiểu thì cũng không thấy được thực hữu; đã không hiểu không thấy được thực hữu thì không xả được nghiệp hoặc, cũng không thoát khỏi vô minh rồi bị trói buộc bởi các nhân duyên khác. Từ nhận thức sai biệt này đến sai biệt khác dẫn đến đau khổ chẳng an ổn. Như thế mà nói, tai cũng vậy, mũi cũng vậy, miệng cũng vậy, thân cũng vậy, và ý cũng vậy; như vậy mà tác động gọi là không tự giữ.

Phật bảo các Tỳ Kheo, lý do gì gọi là tự giữ? Nếu tự giữ con mắt, ngăn nhãn thức không rơi vào sắc, tâm liền không dong ruỗi; tâm đã không dong ruỗi thì đạt được an lạc; đã có an lạc thì được định ý; đã được định ý liền rõ được thực hữu tri (cái biết thực hữu) và rõ được thực hữu kiến (cái thấy thực hữu); rõ thực tri và thực kiến rồi thì xả được hoặc nghiệp và thoát khỏi vô minh, và không có gì là không như thực, nhân đây đạt được trí huệ, tâm được an ổn. Sáu căn cũng như đây mà nói, như vậy gọi là tự giữ. Những gì nói về tự giữ và không tự giữ là như vậy.

Phật nói như vậy, tất cả đều vui vẻ tin nhận.

Bạn cảm nhận bài viết thế nào?

Thích Thích 0
Không thích Không thích 0
Yêu Yêu 0
Buồn cười Buồn cười 0
Tức giận Tức giận 0
Thất vọng Thất vọng 0
Ấn tượng Ấn tượng 0
Văn Hoá Phật Giáo Đạo tràng Văn hoá Phật giáo "Hương Sắc Bồ Đề" là nhóm phật tử, nghệ sĩ, nhân sĩ, trí thức yêu mến Văn hóa Phật giáo, cùng tham gia học tập Phật đạo và lan tỏa Văn hóa Phật giáo vào đời sống thông qua các loại hình nghệ thuật: văn học, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, kiến trúc, biểu diễn, điện ảnh, với tinh thần Sáng Đạo Trong Đời - Mang yêu thương và ước mơ đến những nơi xa nhất; Nội dung: TUỆ QUANG - Biên tập: LÝ HUYỀN KHÔNG