Kệ Khai Tâm

Khi mê, thấy có sắc không [[1]]
Ngộ thời, tâm diệt sắc vong tức thì [[2]]
Ngộ thời, sắc chẳng khác không [[3]]
Mê thời, không ấy cũng thành sắc kia [[4]]
Ngộ thời, sắc chính là không [[5]]
Mê thời, không ấy chờ mong sắc này [[6]]
Vượt qua bể khổ trần ai [[7]]
Đến bờ giác ngộ chẳng hai trong lòng [[8]]
Ai người có trí chớ mong [[9]]
Sắc không như bóng nhạn trông đáy hồ [[10]]
Vô niệm tức niệm Nam Mô [[11]]
Không tâm đích thực đến bờ bên kia! [[12]]
(Phóng tác theo bài BÁT NHÃ TÂM KINH)
Kệ tụng dành cho “người tu hành” (hành giả) sau khi đã qua phần cơ bản Giáo Tông, hiểu rõ thế nào là “sắc và không”, chuẩn bị bước vào Tâm Tông. Có thể tụng kệ này một ngày nhiều lần, bất kể đi đứng nằm ngồi hay trong chiêm bao, vừa tụng vừa chiêm nghiệm ý nghĩa, vừa quán Bổn Tâm. Quán đến bao giờ không còn tâm, không còn niệm, dứt giác quán, khi ấy bài kệ này trở thành bài vè đọc cho vui miệng. Đọc thường xuyên “kệ Khai Tâm”, ba nghiệp thân, khẩu, ý đồng được khai, miệng thường phát ra mùi thơm như hương chiên đàn.
(08-04-2016)
Bạn cảm nhận bài viết thế nào?






