Như Lai Mật Nhân

Pháp giới hư không
Rốt ráo vắng lặng
Xưa chưa từng sanh
Nên nay không sanh
Chẳng sanh chẳng diệt
Gọi là tịch diệt
Tịch diệt, hư không
Hai tên chẳng hai
Từ nơi chẳng hai
Cần cầu đi tới
Và quyết đi tới
Đào tại bốn nơi
Sẽ thấy mật nhân
Mật nhân không xa
Cũng không phải gần
Người có mắt sáng
Không bị mù lòa
Cũng không bị bịt
Khi không còn bịt
Từ cái thông này
Nếu khéo quan sát
Trong cái hư không
Có cái chẳng không
Chẳng không nhưng cũng
Không phải cái có
Từ thời cổ Phật
Cho đến vị lai
Đều kêu vật này
Tên là Phật chủng
Vốn không màu sắc
Nhưng ánh hoàng kim
Giống màu chư Phật
Ba đời thị hiện
Thấy được cái này
Phật gọi mật nhân
Từ mật nhân này
Luyện thành vô thượng
Như chất sữa kia
Trải qua lạc tô
Biến thành đề hồ
Gọi là cam lộ
Nếu chẳng có sữa
Làm sao có tô
Chẳng có đề hồ
Đâu thành cam lộ
Cam lộ mới thật
Diệu dược cứu người
Nên gọi chân thật
Chân vì không giả
Thật vì hay trừ
Các pháp phiền não
Như ánh mặt trời
Thường hay chiếu soi
Sáng lòng vạn hữu
Gọi là chấm dứt
Vô minh mê lầm
Như mù được sáng
Như tối có đèn
Nhật Quang thường chiếu
Chánh pháp hiện tiền.
(10-2011)
Bạn cảm nhận bài viết thế nào?






