Những Dấu Hiệu Của Giác Ngộ

 0
Những Dấu Hiệu Của Giác Ngộ

Các bạn! … Giác ngộ rất quan trọng, giác ngộ chính là sinh mạng thứ hai của người tu hành. Dù giác ngộ sâu hay cạn, giác ngộ luôn luôn là tài sản quý nhất mà người tu hành nào cũng muốn có được. Tu hành trong phật đạo mà chưa một lần giác ngộ, cho dù đó là sơ ngộ thì vị tu hành này “chỉ như một người bình thường nhìn về Phật giáo”!

“Không” hay “chưa giác ngộ”, kinh điển, lời thuyết pháp chỉ là thứ ngoại ngữ xa lạ. Nếu cố dùng tri thức để hiểu thì cũng giống như học thuộc thực đơn của nhà hàng, thuộc như cháo, nói vanh vách mà chẳng no béo g! Còn người giác ngộ, cho dù là sơ ngộ, đối với họ kinh điển, lời pháp chính là thức ăn, là hơi thở. Tùy công đức, tùy chỗ ngộ mà hưởng được lợi ích từ lời kinh từ lời thuyết pháp. Giống như người có tiền vào nhà hàng, tùy vào số tiền nhiều hay ít, sẽ được phục vụ những món ăn tương xứng.

Xưa nay, người cầu đạo Giác ngộ phải lặn lội, đôi khi băng rừng, vượt suối đánh đổi cả sinh mạng để mong điều cần tìm. Thế nhưng tìm kiếm đạo giác ngộ không dễ, nếu không nói “mò kim đáy bể”. Ngày nay, tuy rằng sinh ra trong thời mạt pháp, nhưng HĐ chúng ta may mắn tìm được chút ánh sáng của đạo giác ngộ, một chút ánh sáng này tuy nhỏ nhưng nó cũng đủ sức soi rọi để chúng ta hết vô minh tăm tối. Thế thì chẳng còn lý do gì chúng ta không nỗ lực tinh tấn, không còn chút lý do gì chúng ta không cần cầu mong có được chút ánh sáng này. Không có lý do gì mãi mãi gìn giữ tiểu tâm như người đời để đón nhận phiền não mà không mở cửa lòng để đón nhận đại tâm, hầu thoát ra khỏi kiếp phàm phu nhỏ nhen, trở thành một đại trượng phu.

Các bạn!... Giác ngộ không khó. Chỉ cần bỏ cái ngã này, chỉ cần quay lại nguồn tâm không chạy ra bên ngoài, chỉ cần không làm tôi mọi cho ý thức, từ bỏ mọi toan tính hơn thua như người đời, từ bỏ thứ “tâm hạ liệt” đố kỵ, ganh ghét, từ bỏ chuyện phải quấy, đúng sai” hãy coi mình “chẳng là cái đinh gỉ trong đời này”. Làm được như thế, không cầu giác ngộ cũng đến, không mong vô minh cũng tiêu. Người giác ngộ sẽ tự biết mình đã giác ngộ hay chưa? Các dấu hiệu để ta có thể cảm nhận được đây chính là tâm thế của một người giác ngộ:

- Kiết sử tự mất, không còn tham sân si

- Không dụng công mà thiền vẫn tự được, thường sinh hỷ lạc, thường thấy khinh an, không còn sợ hãi.

- Các thứ tiểu tâm bỗng dưng biến mất, như trời không mấy (Đố kỵ, ganh ghét, bè phái, phiền não).

- Thích độc cư thiền định, chẳng ưa bầy đàn, chẳng ham tranh đấu.

- Không thích chuyện đời, tránh xa thị phi phải quấy, chỉ thích tụng đọc, nghe pháp, trao đổi phật pháp.

- Có tâm ít muốn biết đủ, không có tâm mong cầu.

- Thường sinh tâm vui mừng khi biết được có người vừa mới giác ngộ, giống như loài sư tử vui mừng khi biết có sư tử con ra đời. (Khi nghe có người giác ngộ mà sinh tâm muộn phiền, tật đố, phải biết cái tâm hạ liệt vẫn còn, nếu giữ tâm này khó mà giác ngộ).

- Không có tâm làm thầy vì chẳng ưa danh tướng.

- Tôn trọng chân lý, thường hay sinh trí tuệ, chẳng khởi niệm vô minh

- Niết bàn an vui chính là ngôi nhà, là nơi người giác ngộ an trú.

Có rất nhiều dấu hiệu để một người tự nhận biết mình đã thật sự giác ngộ hay chưa? Nếu đã giác ngộ, mà thi thoảng vẫn còn một vài điều chưa được như ý khởi lên, phải biết đó là tập khí vô thủy, lập tức ngăn chặn, dừng ngay, thì tâm sẽ bình yên trở lại.

(Theo sách Tâm Tông - Lý Tứ, 29-04-2016)

Bạn cảm nhận bài viết thế nào?

Thích Thích 1
Không thích Không thích 0
Yêu Yêu 0
Buồn cười Buồn cười 0
Tức giận Tức giận 0
Thất vọng Thất vọng 0
Ấn tượng Ấn tượng 0
Văn Hoá Phật Giáo Đạo tràng Văn hoá Phật giáo "Hương Sắc Bồ Đề" là nhóm phật tử, nghệ sĩ, nhân sĩ, trí thức yêu mến Văn hóa Phật giáo, cùng tham gia học tập Phật đạo và lan tỏa Văn hóa Phật giáo vào đời sống thông qua các loại hình nghệ thuật: văn học, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, kiến trúc, biểu diễn, điện ảnh, với tinh thần Sáng Đạo Trong Đời - Mang yêu thương và ước mơ đến những nơi xa nhất; Nội dung: TUỆ QUANG - Biên tập: LÝ HUYỀN KHÔNG